Võ sĩ Trương Đình Hoàng: Nhìn lại là cách để tiếp thêm năng lượng tích cực, vững vàng chiến đấu
Nhắc đến bộ môn quyền anh (boxing) chuyên nghiệp, Trương Đình Hoàng là một cái tên mà đông đảo người biết đến. Võ sĩ sinh năm 1990 chính là người lập nên kì tích cho làng quyền anh nước nhà khi đã xuất sắc bảo toàn chiếc đai vô địch boxing WBA chuyên nghiệp châu Á hạng Siêu Trung vào ngày 15/2/2020 vừa rồi.
Càng bầm dập, càng thăng hoa
Nói về con đường sự nghiệp của mình, Hoàng ngắn gọn, “Là boxing đã chọn tôi.” Nhớ lại những ngày đầu, dù đã chuẩn bị tâm lý nhưng Hoàng vẫn không khỏi sốc trước sự khốc liệt của boxing. Có những hôm tập luyện về bầm mình bầm mẩy, trầy môi xước mặt, thế nhưng anh lại thấy “đã” vì được “đổ máu” cho đam mê của mình. Và cũng chính những lần bầm dập ấy đã hun đúc cho anh một ý chí thép để thăng hoa trong từng hiệp đấu sau này.
Với những kinh nghiệm và kỹ thuật được trau dồi từ môn tán thủ cùng quyết tâm không ngừng, anh sớm chứng tỏ được khả năng của bản thân. Năm 2006, Trương Đình Hoàng giành Huy chương Bạc tại giải Cúp các CLB Boxing toàn quốc. Đến năm 2008, Hoàng chính thức khoác áo đội tuyển quốc gia và xuất sắc giành Huy chương Vàng SEA Games 28 vào năm 2015. Song, sẽ không có một Trương Đình Hoàng của ngày hôm nay nếu như không nhắc đến biến cố cuộc đời Hoàng năm 2016.
Năng lượng tích cực đã không cho phép tôi cúi đầu!
Trong lúc tham gia vòng loại Olympic 2016 anh đã gặp chấn thương nặng ở mắt, và không còn đủ khả năng để thi đấu. Chấn thương buộc anh phải từ giã quyền trong lúc đang ở đỉnh cao sự nghiệp - điều mà anh chưa bao giờ lường trước. Lúc đó, anh không có nhiều lựa chọn ngoài việc phải từ bỏ con đường thi đấu chuyên nghiệp, trở về quê nhà để hồi phục sức khỏe.
Thời gian đầu về quê, anh hoàn toàn mất phương hướng. Thế nhưng, niềm đam mê dành cho quyền anh chính là nguồn sức mạnh duy nhất tại thời điểm đó giúp anh trụ vững. Anh bỏ thi đấu, nhưng không có nghĩa là từ bỏ boxing.
Tại Đắk Lắk, anh lập ra câu lạc bộ quyền anh vừa để bản thân luyện tập vừa tạo sân chơi cho các bạn trẻ yêu thích võ thuật. Thế nhưng, chỉ bấy nhiêu vẫn chưa thể thỏa mãn khát khao chinh phục thử thách nơi tay đấm thép. Chính vì thế, sau 3 năm nuôi dưỡng đam mê, một lần nữa, anh đã cho bản thân sự lựa chọn, “Liệu đã đến lúc Trương Đình Hoàng chính thức trở lại?”
Thời điểm ấy là năm 2019, anh đã ở ngưỡng 30 - một độ tuổi có thể nói là khá muộn cho việc bắt đầu thi đấu chuyên nghiệp. Chưa kể, 3 năm liền không luyện tập ở cường độ cao cũng làm anh trăn trở không ít. “Nhưng chính trong những thời khắc phân vân như thế đã thôi thúc tôi nhìn lại chặng hành trình rất xa mà mình đã đi được, rồi từ đó nhận ra nguồn năng lượng tích cực bên trong mình bền bỉ đến dường nào và đứng dậy bước tiếp”.
“Sợ muộn giờ, muộn xe, chứ sống vì đam mê mà sợ muộn thì đâu có hợp lý. Mình đã trải qua nhiều khó khăn như thế, cũng từng khiến bản thân tự hào đến như thế, nhất định Trương Đình Hoàng phải trở lại”.
Như những lần bị quật ngã trên võ đài rồi gồng mình đứng dậy. Ba năm trước, cuộc đời quật ngã được anh, nhưng đã không thể ngăn anh đứng dậy. Năng lượng tích cực đã giúp Trương Đình Hoàng sống lại một lần nữa.
Phải nhìn lại để đứng dậy bước tiếp
Không phân bua rầm rộ cho màn trở lại của mình, thay vào đó, anh chọn hành động. Chuỗi thành tích vang dội mà anh đã đạt được từ lúc đó cho đến nay chính là minh chứng.
Tháng 10/ 2019, tại sự kiện Victory 8, Trương Đình Hoàng đã đánh bại võ sĩ người Hàn Quốc Lee Gyu Hyun, trở thành võ sĩ quyền anh đầu tiên tại Việt Nam giành đai vô địch WBA Đông Á. Chỉ 1 tháng sau đó, anh tiếp tục làm nên lịch sử khi trở thành nhà vô địch WBA châu Á. Ngày 15/2/2020 vừa qua tại Philippines, anh tạo nên một cú sốc khi hạ đo ván đối thủ được đánh giá cao hơn - Yuttana Wongda đến từ Thái Lan sau chưa đầy 2 hiệp, bảo vệ thành công chiếc đai vô địch WBA châu Á.
Nhìn lại hành trình mình đã đi qua, những khó khăn vất vả, những chiến tích lẫy lừng, bấy nhiêu đó với anh là chưa đủ. Tất cả những điều ấy không cho anh sự thoả mãn, nhưng lại tiếp thêm nguồn năng lượng tích cực để nhờ đó anh có thể vươn mình cho những trận đấu lớn hơn, cho một hành trình dài hơn.
“Nếu không nhìn lại hành trình đã đi qua, bạn sẽ không bao giờ thấy mình đã nỗ lực thế nào, để rồi càng có thêm động lực để bước tiếp đến đỉnh vinh quang”, suy nghĩ ấy chính là nguồn năng lượng tích cực vô hạn anh luôn giữ bên mình mỗi khi đặt chân lên võ đài. Dù trải qua hàng trăm hiệp đấu, đối mặt với nhiều đối thủ lớn nhỏ, đếm mấy thành công, bao lần thất bại, anh chẳng thể nhớ hết. Nhưng có một điều mà anh dám chắc chắn rằng, nhìn lại là lúc được tiếp thêm năng lượng tích cực để vững vàng chiến đấu.